TRUYỆN GAY BẠO DÂM : ÁC QUỶ (END)

Tác giả câu truyên bạo dâm Ác Quỷ (Lâm Quân Đồng), thường có lối viết truyện màu sắc âm u, chết chóc, và đây cũng là một cái kết hoàn toàn không có hậu cho cặp tình nhân Quang Thái và Thiên Ngữ.

Ngày đăng: 03-08-2021

6,784 lượt xem

Thiên Ngữ dội nước cho Quang Thái tỉnh lại, anh ta vật vờ như một con nghiện đang đói thuốc. Dương vật của anh ta sau khi bị hành hạ dã man giờ như một cái vòi nước bị hư. Máu, tinh dịch, nước tiểu liên tục rỉ ra không ngừng, mỗi lần những thứ chất lỏng ấy phọt ra là mỗi lần Quang Thái quằn quại trong cơn đau thấu tim. Thiên Ngữ nắm chặt lấy dương vật của Quang Thái bóp thật mạnh, anh ta đã khàn giọng không thể la hét chỉ có thể nhắm nghiền mắt, gồng mình chịu đựng.
 
- Sướng không anh ? 
Nó cho hai tát tay vào mặt Quang Thái như trời giáng.
- TRẢ LỜI ! 
- ỨHMMMM ! ...
- ANH NÓI CÁI GÌ TÔI KHÔNG NGHE RÕ ... 
- ỨHMMM ! 
 
Nó nắm tóc Thái kéo cho anh ta ngước mặt lên, nhìn vào lồng ngực đang phập phồng hơi thở. Nó ngồi thẳng lên, hai tay vòng ra sau gáy ôm lấy Quang Thái.
 
- Nào nào, sao tim anh đập mạnh vậy, anh đang run đấy à. Đừng sợ, em chưa giết anh đâu. Chúng ta còn nhiều thời gian bên nhau. Nhưng trước hết em phải tắm cho anh đã, anh bẩn quá ! 
 
Thiên Ngữ đã chuẩn bị cả chậu nước đầy, nó lấy lọ muối đổ vào trong chậu nước chỉ chừa lại một ít. Chậm rãi, múc từng ca nước muối dội lên cơ thể đầy thương tích của Quang Thái. 
- ƯHMMMM ! ...
- Nước mát đúng không anh, chắc anh đang mệt mỏi lắm để em xoa bóp cho anh.
 
Nó đổ phần muối còn lại ra tay và bắt đầu chà sát vào người Quang Thái. Anh ta giẫy giụa trong tuyệt vọng mà không cách nào thoát khỏi bàn tay độc ác của người tình, anh cảm giác từng hạt muối chui sâu vào vết thương, ngứa rát và đau nhức. Thiên Ngữ đứng lên hất trọn nửa chậu nước còn lại lên người Quang Thái. Anh ta gồng mình, nhăn nhó, khóc lóc như một đứa con nít. Thiên Ngữ bỏ đi về phòng, quay lại với chai cloroform, và một con dao. 
 
- Tôi với anh hãy cược một ván nhé ! 
Nó tháo băng keo quấn chặt tay Quang Thái ra. Nhét con dao vào tay và bảo anh ta nắm chặt lấy.
- Bây giờ tôi và anh sẽ đi ngủ. Nếu anh thức dậy trước tôi hãy cố cắt dây trói, và cầm con dao này lên phòng đâm chết tôi. Còn nếu tôi dậy trước anh thì ... ANH SẼ CHẾT ... !
- ƯHMMMMMM ! 
- Anh yên tâm, tôi sẽ không chơi ăn gian đâu. Nhưng giờ anh phải ngủ đã. Hãy nhớ nắm chặt con dao trong tay.
Nó dốc chai thuốc mê tẩm vào khăn, bịt vào mũi Thái, anh ta vùng vẫy, tâm trí mách bảo phải nắm chặt lấy con dao trong tay, mọi thứ xung quanh tối sầm lại, anh ta mê man.
***
Quang Thái đã cắt được dây trói tay chân, tháo băng keo và nhả chiếc vớ gớm giếc khỏi miệng. Anh ta chỉ hy vọng Thiên Ngữ chưa tỉnh giấc, cầm con dao trong tay, anh ta cố gượng dậy với cơ thể đầy thương tích. Cố bước lên đến phòng Thiên Ngữ, anh ta mở cửa phòng và nhìn thấy nó đang ngủ say, nó cũng đã thấm mệt sau một ngày không ngủ. Anh bước thật khẽ đến đưa con dao lên và cắm phập xuống cổ Thiên Ngữ. 
 
Quang Thái giật mình tỉnh giấc, những gì vừa xảy ra chỉ là giấc mơ của anh ta, thực ra anh ta không phải đâm con dao vào cổ Thiên Ngữ mà đâm vào mạn sườn của mình, rất may là anh ta vẫn còn đang bị trói nên chỉ là vết thương ngoài da. Thiên Ngữ đã thắng cuộc, nó đã tỉnh giấc trước, không phải vì nó cố tình mà vì cơn ác mộng của ngày tháng cũ lại trở về đánh thức nó giữa đêm. Vì thế giờ đây nó càng lồng lộn, điên tiết hơn.
Quang Thái không còn bị trói ở cầu thang nữa, nhìn xung quanh anh nhận ra mình đang ở trong nhà kho , nằm úp trên chiếc bàn ăn với hai chân bị trói vào hai chân bàn. Thiên Ngữ bước đến lấy lại con dao. 
 
- Anh đã thua cuộc, trước khi anh chết anh có muốn biết tên Trọng đã làm tình với tôi như thế nào không ... Hắn đã trói tôi vào chiếc bàn này như anh bây giờ và đút trọn dương vật to tướng của hắn vào hậu môn của tôi ... giờ tôi sẽ cho anh biết cảm giác đó như thế nào ... nhưng sẽ hơi khác một chút ... tôi sẽ không cho cơ thể mình tiếp xúc với anh ... anh quá dơ bẩn ...
Nó đặt một dùi cui bằng gỗ trước mặt Quang Thái cho anh ta thấy, sau đó nó cầm lên, đi ra phía sau anh ta và bắt đầu nhét dùi cui vào hậu môn của anh ta.
- ƯHMMMMMMMMMMMMMM ! 
Anh ta đau đớn, rên rỉ. Nó tiếp tục đẩy dùi cui vào sâu thêm, rút ra và đẩy thật mạnh vào lại, cứ như vậy liên tục. 
- ƯHMMMMMM ! HỰC ... HỰC ... HỰC ... HỰC ...
 
Quang Thái đau đớn đến không thể mở nổi mắt ra, dương vật anh ta cương cứng, tinh dịch lẫn máu bắn ra khắp bàn, mỗi khi tinh dịch phọt ra, anh ta lại đau buốt đến đỉnh đầu. Cứ như vậy đến khi máu từ hậu môn của Quang Thái chảy xuống khắp hai chân anh ta, Thiên Ngữ mới chịu dừng lại. Nó cởi trói chân cho Thái, xô anh ta ngã lăn xuống đất, nó nắm lấy đầu Thái, nhìn thẳng vào mặt anh ta
- Hắn đã làm như vậy với tôi đó, anh cảm thấy thế nào ... TRẢ LỜI ! ... TRẢ LỜI ĐI ! ... TRẢ LỜI ĐI ! ...
Mỗi một lần Thiên Ngữ thét lên, là mỗi lần Quang Thái hưởng trọn một cú đá vào bụng. Anh ta co người nằm yên bất lực.
- Anh đã không gặp được tên Trọng cả tuần nay rồi đúng không. Giờ tôi sẽ cho anh gặp hắn ta.
 
Thiên Ngữ sốc Thái dậy, lôi anh ta trở vào nhà, lên phòng mình, mở cửa căn phòng bí mật mà thường ngày anh ta vẫn tò mò tại nó luôn khóa kín. Thiên Ngữ đẩy anh ta vào trong, căn phòng không có gì, chỉ là một căn phòng sơn toàn một màu đen, chỉ có một bóng đèn tròn được gắn trên trần tỏa ánh sáng yếu ớt. Quang Thái nhìn thấy một người đang bị trói rất chặt, trói chặt đến nỗi hai cánh tay đã thâm tím đen sạm đi vì máu huyết không thể lưu thông, hai đầu vú bị móc vào hai thanh kẽm nối xuống thanh kim loại đang cắm vào dương vật. Một sợi dây thòng lọng tròng vào cổ, đầu dây được cột vào cây đà ngang trên trần nhà. Người đó bị bắt đứng trên một chồng gạch chênh vênh, chỉ cần sẩy chân sẽ bị treo cổ đến chết. Quang Thái giật mình khi nhận ra đó là Trọng, cơ thể hắn ta cũng đầy thương tích như Thái.
 
- Anh thấy sao, có đau lòng không, người yêu thật sự của anh, người hứa sẽ nâng đỡ anh trên con đường sự nghiệp chỉ cần giúp hắn có thể cưỡng bức tôi. Hắn đang đứng đó chờ anh kìa, tới cứu hắn đi chứ, sao anh nằm yên vậy. 
Thiên Ngữ lôi ra một sợi dây điện, nối vào thanh kim loại đang cắm vào dương vật của Trọng, kéo đầu còn lại đến ổ cắm điện. Nó lấy dây trói, trói chân Quang Thái lại để anh ta không thể chạy.
- Anh cứ nằm đây, xem tôi thực hiện bước cuối cùng với người yêu của anh. 
Nó bước đến cắm sợi dây vào ổ điện, tên Trọng bắt đầu co giật vì luồng điện chạy khắp cơ thể, hắn đạp đổ chồng gạch, bị treo cổ lơ lửng trên không, giẫy giụa, mỗi lúc một yếu dần, yếu dần, cơ thể thả xuôi xuống. Hắn đã chết.
Quang Thái giàn giụa nước mắt vì sợ hãi, anh ta rướn người trườn đi khi thấy Thiên Ngữ tiến lại gần mình, nó ngồi lên người anh ta, Quang Thái lắc đầu van xin Thiên Ngữ đừng giết anh ta. 
- ƯHMMMM .... HƯMMMM ! ... ƯHMMMMMM !
Thiên Ngữ tóm lấy cổ anh ta, bóp thật mạnh. 
- Anh chết đi ... chết đi ... CHẾT ĐIIIIIIIIIII ! 
 
Quang Thái giẫy giụa vì bị ngạc thở, cố gắng dùng hết sức lực bật dậy. Anh ta tỉnh giấc, nhìn thấy mình đang ở phòng khách, không mặc quần áo, cơ thể lạnh cóng và trên tay đang ôm chặt ... di ảnh của Thiên Ngữ ...
Quang Thái nhìn vào di ảnh của Thiên Ngữ, anh bắt đầu nhớ lại tất cả những gì đã diễn ra suốt tuần qua.
***
Vào ngày sinh nhật của Quang Thái, anh đã gặp tên Trọng để chất vấn hắn. 
- Tại sao Trọng lại làm như vậy chứ, Trọng nói chỉ chuốc thuốc mê và quan hệ với Thiên Ngữ nên tôi mới mở khóa cổng cho Trọng. Tại sao Trọng lại hành động đốn mạc như vậy. Cả tháng nay Thiên Ngữ sống dở chết dở. Sao Trọng nhẫn tâm vậy.
- Tại sao ! Anh hỏi tôi tại sao ! Tại vì nó dám cướp người yêu của tôi ! Để tôi nói cho anh biết, tôi đã có quen biết với gia đình nó từ trước, tôi đã cố tình nói cho họ nghe về quan hệ của anh và nó để gia đình nó lôi cổ nó ra nước ngoài ! Nhưng tôi lại không ngờ là gia đình nó lại bỏ nó ở lại để xuất cảnh và cắt đứt mọi liên lạc với nó !
- Không phải là Thiên Ngữ không chịu đi cùng gia đình sao ?
- Nó nói với anh như vậy sao ? ... ha ha ha ... Tội nghiệp chưa, chắc nó sợ anh sẽ bỏ rơi nó, giống như gia đình của nó vậy.
 
Quang Thái bàng hoàng khi nghe những lời tên Trọng nói, thảo nào từ khi về ở chung nhà cùng Thiên Ngữ, anh cứ thấy thoáng vẻ u buồn trên gương mặt nó, thảo nào khi gặp nạn nó lại bấn loạn đến vậy. Anh đã vô tình dày xéo lên nỗi đau của Thiên Ngữ, nếu bây giờ nó biết chuyện anh là người tiếp tay cho tên Trọng làm nhục nó, chắc chắn nó sẽ không sống nổi. Anh nhìn tên Trọng căm thù, toang đấm vào mặt hắn.
 
- Mày thật độc ác ... THẰNG KHỐN NẠN !!!
- Anh định đánh tôi sao ... đánh đi ... nhưng đánh xong thì đừng hối hận ... tôi sẽ đến gặp Thiên Ngữ ... nói hết cho nó nghe ... lúc đó anh biết hậu quả rồi chứ ... anh đừng mắng tôi khốn nạn ... anh cũng có hơn gì tôi ... vì địa vị mà bán người khác cho tôi ... anh tốt đẹp lắm sao ... 
- Mày ! 
- Ngoan đi cưng, rồi cưng sẽ có tất cả những gì cưng muốn ... ha ha ha ...
 
Quang Thái đấm mạnh vào tường, tay rướm máu, anh cảm thấy ghê tởm bản thân và vô cùng ân hận. Giờ đây anh muốn yêu thương, bù đắp thật nhiều cho Thiên Ngữ để chuộc lại lỗi lầm của mình. Nhưng anh đâu biết Thiên Ngữ vì muốn mừng sinh nhật cho anh mà đã nghe thấy toàn bộ sự thật động trời. Nó hoàn toàn tuyệt vọng khi giờ đây người còn lại mà nó nghĩ yêu thương nó cũng là một kẻ phản bội kinh tởm. 
 
Thái vội quay lưng lại khi anh nghe một tiếng động lớn. Trước mắt anh, Thiên Ngữ đang nằm bất động trên vũng máu, nó đã tuyệt vọng, không còn điều gì ý nghĩa trên cuộc đời này nữa vì tất cả yêu thương đã bỏ nó đi mất. Nó bấm thang máy đi thẳng lên sân thượng tòa nhà và gieo mình xuống đất, trên tay vẫn ôm chặt chiếc bánh gato mừng sinh nhật Quang Thái. 
- AHHH ! THIÊN NGỮ ƠI, ĐỪNG BỎ ANH, ANH XIN LỖI, ANH XIN LỖI EM MÀ ... AI GỌI XE CẤP CỨU GIÚP TÔI ĐI ... THIÊN NGỮ ANH XIN LỖI EM ... THIÊN NGỮ ... THIÊN NGỮ !!!
Quang Thái ôm Thiên Ngữ vào lòng khóc than đau xót, Thiên Ngữ đã chết.
- AAAAAAHHHHHHHHHHHHHH !
 
Sau đám tang của Thiên Ngữ, Quang Thái rơi vào hoang tưởng vì lương tâm dằn xé, anh tưởng tượng ra tất cả từ lúc Thiên Ngữ cầm chiếc bánh gato trao cho anh, đến buổi tiệc tùng thâu đêm. Vì quá đau khổ anh tự biến mình thành Thiên Ngữ và đi tìm người yêu và tên Trọng trả thù. Anh đến nhà tên Trọng, đánh, trói hắn lại, bắt đầu những màn tra tấn mà trong tưởng tượng anh đã nghĩ là Thiên Ngữ đã tra tấn mình cho hả cơn phẫn nộ, trong tâm trí anh luôn nghĩ mình đáng bị Thiên Ngữ trừng phạt. Anh mang nỗi uất hận của Thiên Ngữ và sự căm thù tận đáy lòng mình trút hết lên người tên Trọng. Anh tra tấn tên trọng suốt 3 ngày sau đó treo cổ và kích điện, kết liễu cuộc đời hắn. 
 
Quang Thái trở về nhà Thiên Ngữ, đóng chặt cửa, bật máy lạnh, cởi hết quần áo, ôm lấy di ảnh của Thiên Ngữ nằm chờ chết. Nhưng cái lạnh đó không đủ giết chết một kẻ vạm vỡ như anh. Anh ngồi đây nhớ lại những gì đã xảy ra, nhớ đến tên Trọng đã chết tại nhà riêng. Và nhớ đến kỷ vật cuối cùng của Thiên Ngữ, đó là sợi dây chuyền mà Thiên Ngữ luôn đeo bên mình. Mặt dây chuyền hình một chiếc chìa khóa, nó không chỉ đơn giản là mặt dây chuyền mà là chìa khóa căn phòng bí mật của Thiên Ngữ. 
 
Quang Thái tra chìa khóa vào ổ và mở cửa căn phòng, đó không phải một căn phòng tối đen, trống hoác, mà là nơi lưu giữ tất cả những hình ảnh hạnh phúc của anh và Thiên Ngữ, lưu giữ những món quà anh đã tặng cho nó. Anh ôm lấy di ảnh Thiên Ngữ quỳ thụp xuống khóc nức nở, giờ đây anh phải trả giá cho những sai lầm, cho sự ích kỷ nhỏ nhen của mình chỉ có Thiên Ngữ mỉm cười thật tươi trên di ảnh, thanh thản và không còn đau đớn, tủi nhục.

 

 

chotinhcuahuy.com

Địa chỉ569 TRẦN HƯNG ĐẠO PHƯỜNG CẦU KHO QUẠN 1, TPHCM
Hotline, zalo: 0938198802 (chỉ mua bán hàng)

Các bạn làm quen thì liên hệ qua Facebook hoặc twitter nha, Huy ko trả lời làm quen trên zalo

Twitter: Nguyễn Đình Huy (hoặc search dinhhuycute trên twitter)

Facebook: Nguyễn Đình Huy (hoặc search dinhhuycute trên facebook)

Nếu các bạn cảm thấy thích bài viết này, và giúp huy có những bài viết sau chất lượng hơn, vui lòng bấm +1 , và like bài viết này ở dưới góc trái màn hình, hành động nhỏ này giúp huy rất nhiều đó.

 
 

 

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------